Đã hẹn sao người chẳng đến đây
Cô đơn có kẻ đứng nơi này
Vần thơ héo úa hoa chờ bướm
Khúc nhạc tàn phai gió đợi mây
Ngày tháng lời yêu chưa trút cạn
Thời gian nỗi nhớ lại đong đầy
Đường dài lặng lẽ trăng soi bóng
Bước lẻ đông về lạnh buốt vây
...Trần Vũ....
OAN NGHIỆT
Bao ngày tôi chẳng dám về đây
Kỷ niệm vần vương mãi chốn nầy
Cứ ngỡ em là hoa đón nắng
Đâu ngờ anh tựa gió đùa mây
Bao nhiêu thống khổ chưa vơi hết
Tất cả đau thương lại chất đầy
Lặng lẽ âm thầm em trốn tránh
Thế mà oan nghiệt vẫn bao vây
......LEHONG.....
No comments:
Post a Comment