Ôi dào cứ ngoảnh báu gì anh
Cá vảy mùn lầy khiến thớt tanh
Vại đựng dăm từ không thể rộng
Bồ đong mấy chữ bẩu sao rành
Con trù toang toác vần tan tác
Vợ réo lu loa ý vỡ tành
Thiên hạ cao cờ không kể xiết
Thầy chi ná thở mệt cầm canh
...Thi sĩ Gàn....
TRÁCH PHẬN
Thơ Đường gắng mãi chả bằng anh
Người đến thơ tôi thật vắng tanh
Bởi lẻ luật Đường còn quá tệ
Do nơi bố cục lại chưa rành
Bao ngày khổ luyên... chưa thông suốt
Nhiều tháng gắng công... vẫn tập tành
Trách phận sao người mình dốt thế
Đêm về khó ngủ thức tàn canh
......LEHONG......
No comments:
Post a Comment