Em đi rồi anh có buồn không
Có vấn vương có khóc trong lòng
Có run lên giửa gió mùa đông
Qua khi sớm khi chiều một bóng
Em ra đi thênh thang đường rộng
Buớc miệt mài từng góc đơn côi
Thiếu bờ vai tựa đêm mệt mỏi
Củng chạnh lòng tình củ phai phôi
Bao yêu thương không báo không hồi
Lợi dụng nhau thói đời ích kỹ
Trong cuộc tình đã không hoàn mỹ
Em dẫm vào làm kẽ ngu sy
Theo tháng ngày héo hon tiều tụy
Anh ơ thờ thôi đón thôi đưa
Những ân cần củng lắm dư thừa
Em sợ quá đau thêm lần nữa
Nay em đi không vì chọn lựa
Chỉ muốn tìm về chút bình yên
Anh ở lại có gì hối tiếc
Có như em vẫn đó muộn phiền...
_____HảiLan - 08_____
Cho vừa lòng em
Lau giọt lệ ngậm ngùi đưa tiển
Thương người đi quyến luyến, vấn vương
Nhìn bóng em khuất dạng cuối đường
Anh ngẩn ngơ vừa thương vừa giận
Thương cho em khi đời lận đận
Đâu còn anh kề cận nhủ khuyên
Em đuổii đeo vật chất, kim tiền
Mà cố dấu niềm riêng ray rứt !
Giận vì em thương còn, tình mất
Nỡ đoạn đành cắt đứt duyên ta
Tình đôi mình tha thiết đậm đà
Sao em nỡ chia xa đột ngột ?
Có phải em phút giây bồng bột
Sớm tin người chót lưởi đầu môi
Phút lạc lòng chẳng nghĩ đến tôi
Để đôi lứa muôn đời vĩnh cách ?
Nếu còn sót chút tình rũ sạch
Đừng đau lòng hờn trách người xưa
Đời tôi sương gió nắng mưa
Phải đành gánh chịu cho vừa lòng em
........Lehong........
No comments:
Post a Comment