Thế là hết,gia đình tan vỡ
Con bây giờ thành trẻ mồ côi
Vợ cũng trở thành người xa lạ
Hạnh fúc đâu còn nữa mà mong
Anh vẫn giữ chứng nào tật đó
Bỗng dưng anh dắt một bà về
Thiên đường của em anh đạp đổ
Trái tim anh đổi chủ mất rồi
Vậy thì nhờ quan tòa fán quyết
Một lần thôi cắt đứt nghĩa, tình
Thực tế lúc nào cũng đớn đau
Đường ai nấy bước,chúc anh vui,
.......Ta-ao-Tim....
Bước đi nhưng dạ bùi ngùi
Con thơ quyến luyến _ Dạ vui được nào !
Mất em sao lại xuyến xao ?
Phải chăng tim vẫn dạt dào yêu thương
Muộn rồi ! Hai đứa đôi đường
Anh thành xa lạ người dưng thôi mà
Nhưng đêm con vẫn gọi cha
Mẹ ơi ! Mẹ hởi ! Sao ba chưa về ?
Em như chợt tỉnh cơn mê
Trở về thực tại thấy mình đơn côi
Con ơi ! Đừng khóc đừng đòi
Mai cha lại đến thăm theo hạn kỳ
......Lehong.....
No comments:
Post a Comment