Có thể chúng ta nghi ngờ nhau
'' Người cặp tay kép,kẻ dắt đào''
Anh nghĩ chuyện này có thật không ?
Có những chuyện anh thật không ngờ
Cũng vì tình đến như cơn lốc
Quen nhau qúa vội...Làm choáng váng
Mái tóc bồng...Giọng nói trầm ấm
Làm tim em...Lỡ nhịp đập rồi
Tình đến em mong sẽ bền lâu
Giàu sang em không màng đến nó
Một mái nhà đấy ắp thương yêu
Đối với em đã đủ lắm rồi
Em đã giải bày hết nỗi lòng
Đi hay ở...Tùy anh chọn lựa
Em không mong anh...Người phản bội
Mà hãy luôn mang...''Mối tình si ''
........Tà áo Tim.....
Cuộc đời sân khấu vẫn giống nhau
Luôn luôn thay kép, đổi cả đào
Cho hợp với vai tuồng sắp diễn
Làm sao cho xứng kép với đào
Sao lại tim em đập rộn ràng ?
"Bồng bềnh mái tóc, giọng trầm vang"
Thế nên em thấy hồn choáng váng
Phải chăng em quá đổi vội vàng ?
Người đến rồi đi, em biết không
Dù ai có đau đớn cõi lòng
Đặt tin vào họ nhiều hi vọng
Nhưng rồi tình có lại như không
Tuy rằng người ấy đã hiểu lòng
Tiếc rằng họ đã bước sang sông
Để em ôm lấy tình tuyệt vọng
Thôi đừng nhung nhớ chỉ hoài công!
.......Lehong.....
No comments:
Post a Comment