Tủi cái duyên đời khó với khăn
Đường đi ghềnh thác gặp muôn vàn
Con đông: " củ đếm dưa hành" - Khổ!
Thân bệnh: "lọ đo nước cáy" - Nan!
Đắp đối muối dưa - vừng sáng rạng
Bền lòng rau cháo - bóng đêm tàn
Vợ chồng hoà thuận nhà êm ấm
Con cháu trưởng thành hết khổ, gian.
....BXP....
MẤT MẸ
Mẹ đi đầu chít một vành khăn
Mắt tủi rưng rưng xót lệ vàn
Sinh tử lắm điều trong cõi thế
Có không bao nỗi giữa trần gian
Lạnh lùng sương giá trời hiu quạnh
Im ắng màn đêm nến lụi tàn
Dẫu biết cuộc đời là dâu bể
Mà sao lòng trẻ vẫn hoài nan
....HANSY....
NHẤT THẾ GIAN
Thương mẹ mồ hôi đẩm ướt khăn
Vì con người cưc nhọc vô vàn
Quanh năm chịu sống đời lam lũ
Suốt tháng cam đành cảnh khổ nan
Lớn tuổi nên thân gầy bệnh hoạn
Về già khiến sức mỏn hơi tàn
Một ngày nào đó không còn Mẹ
Chắc hẳn là buồn nhất thế gian
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment