Sunday, April 29, 2012
ĐÔNG VỀ
ĐÔNG VỀ
Đông đến từng cơn gió lạnh bay
Sương mù che phủ cả trời mây
Đầu tường con nhện tìm hơi ấm
Cuối bãi dã tràng vẫn ngủ say
Rừng giá oanh vàng ngưng ríu rít
Non mờ mây trắng vẫn long lay
Đông về cây cỏ buốn xơ xác
Non nước chờ xuân tỉnh giấc ngây
Lá chờ rơi
TRIỀN ĐÔNG
Triền đông bụi tuyết phất phơ bay
Xám trắng đông chìm giữa khói mây
Cỏ xót xa mùa đông giá lạnh
Đông mờ mịt rượu đắng tìm say
Ngoài sương lá ướt thềm đông tựa
Khép cửa đông buồn ngọn gió lay
Một mảnh tình đông ngàn nỗi nhớ
Đông hàn vẫn nhuộm chút khờ ngây
....DUYÊN AN....
THẤT TÌNH
Áo dài tung gió thướt tha bay
Lược thắt trâm cài mớ tóc mây
Trông thấy ảnh nàng tôi mến thích
Gặp rồi người ấy tớ mê say
Ông Tơ đã tạo điều ngang trái
Bà Nguyệt bày ra cảnh lá lay
Trắc trở nên tình duyên vỡ vụn
Yêu em thần trí hóa khờ ngây
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment