Đã lâu rồi con không về quê ngoại
giòng sông xưa còn sóng cuộn nước tuôn
quốc kêu sương như nhắc nhở gợi buồn
rời quê ngoại là xa vời nguồn cội
một thoáng u hoài mơ về với nội
nội đâu còn thương chiếc võng đong đưa
không gian giờ chỉ là những âm thừa
trưa hè bức ai quạt lồng huơng gió
ơi quê hương có còn con đò nhỏ
đầy nghĩa tình từ lúc mới nằm nôi
cố hương ơi đêm thao thức bồi hồi
dường như tiếng côn trùng đang rên rỉ .
tìm đâu đây bóng hình người tri kỷ
đã bao năm ta vẫn đợi vẫn chờ
nắm tay về cùng chọn một bến mơ
trong xuân mới thanh bình trên vạn nẻo
....Thugiangvũ....
NGOẠI KHÔNG CÒN NỮA
Về quê Ngoại đường quanh co khúc khuỷu
Cây cầu tre lắc lẻo vắt qua sông
Ở hai bên là hiu quạnh vườn đồng
Bao năm qua Ngoại ra công vun xới
Tôi còn nhớ vì ham mê hái ổi
Bị trượt chân té lọi một cánh tay
Ngoại thương cháu thơ chẳng quản đêm ngày
Nằm cạnh bên thở dài thương đứa cháu
Những ngày hè tôi về đây nương náu
Khi chiều về nghe tiếng sáo mục đồng
Trên lưng trâu họ thanh thản thong dong
Đời tuy khổ nhưng lòng không vướng bận
Tôi thương Ngoại suốt một đời lận đận
Cực khổ cháu con chẳng giận hay buồn
Tiếc hôm nay thì Ngoại đã không còn
Để tôi được báo tròn ân nuôi dưỡng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment