Giăng mây...ai khéo che trăng nhĩ ?!
Cho khách tha phương mãi mịt mờ .
Có những nỗi buồn xuyên thế kỷ !
Suốt đời ôm trọn kiếp bơ vơ !...
.....song Thu.....
VÔ TÂM
Tôi vẫn ở đây - giữa cuộc đời
Trăm năm tôi chỉ biết một tôi
Ví như có kiếp sau đi nữa
Sẽ chẳng phải tôi của kiếp này…
Cớ sao tôi phải giả ơ thờ
Nén lòng bóp nghẹt những giấc mơ
Rồi khi bỏ lỡ thì hối tiếc
Thời gian đâu trở lại bao giờ???
Bạn đường tôi gọi – nỗi cô đơn
Theo tôi khắp mấy - nẻo đoạn trường
Ai cười, ai khóc, ai vô cảm???
Tôi vẫn riêng tôi giữa kiếp này…!!!
....ThiNuong....
TÔI VẪN LÀ TÔI
"Tôi vẫn riêng tôi của kiếp nầy"
Cam lòng đón nhận những chua cay
Mặc cho ai đó lòng thay đổi
Cho kiếp phong sương được dạn dày
'Thời gian chẳng trở lại bao giờ"
Nên đành nuối tiếc những ước mơ
Hai chữ tình duyên còn dang dở
Bởi vì ai đó vẫn hững hờ
Tôi vẫn là tôi mãi là tôi
Dù cho vạn vật có đổi dời
Tình tôi yêu ai hoài tha thiết
Dẫu em có bạc trắng như vôi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment