Tôi có còn đâu những mùa Xuân,
Có hương hoa dại nở bên đường,
Những nắng mai hồng pha sắc tím
Của phút bình minh ở ven rừng .
Đơn vị thường khi vẫn trú quân,
Ở những đồi cao- chốt lưng chừng,
Và Xuân thơ mộng âm thầm đến,
Trên muôn hoa lá trổ tưng bừng .
Có những loài hoa không có tên,
Như người lính trận dễ thường quên,
Của bao nét lạ nơi phố thị,
Mới hay chinh chiến mấy ai quen !
Đồng đội tôi giờ lạc nơi đâu,
Còn nhớ nhau chăng những tuyến đầu,
Những đêm xuân đến lên phiên gác,
Bâng khuâng chờ mãi suốt canh thâu . . .
Tôi có còn đâu những đêm xuân,
Với bao đồng đội chốt ven rừng,
Gói bông hoa lạ ghi thật vội,
Gởi về phố thị để chúc mừng.
.....DUTU.....
NGƯỜI VIỄN XỨ
Hái hoa Trinh nữ vội bên đường
Tôi về gói trọn những yêu thương
Nắn nót từng lời em thân gởi
Đến người chinh chiến chốn sa trường
Anh ! người lính trận chốn tiền phương
Mủi đạn lằn tên đã xem thường
Rừng sâu, núi thẳm từng đồn trú
Nào ngại trầm mình dưới gió sương
Thương anh những đêm gác tuyền đầu
Xuân về nòng súng vẫn giương cao
Hồi hộp từng đêm chờ giặc đến
Đồng đội đón xuân chốn chiến hào
Thế cuộc tháng tư đã thay đời
Tôi,anh giờ mỗi kẻ một nơi
Đón xuân đất khách không hoa thắm
Ngoài sân lả tả tuyết đang rơi
Nơi nầy bông tuyết đón xuân sang
Nhận được chắc anh sẽ ngỡ ngàng
Tạm thay Trinh nữ ngày xưa ấy
Nhưng tình năm cũ vẫn chứa chan
.....Lehong.....
No comments:
Post a Comment