Một chiều mưa rớt trên sông
Có người con gái má hồng vu quy
Ngập ngừng mưa thấm bờ mi
Giã từ xuân mộng em đi lấy chồng.
Phượng hồng rũ cánh sầu dâng
Xuân còn ươm nắng bâng khuâng gọi hè
Thôi đừng nức nỡ tiếng ve
Gọi hồn xuân cũ đêm nghe giọt sầu .
Mưa rơi tí tách đêm thâu
Dòng đời hiu quạnh mộng đầu chưa nguôi
Đường về bóng ngã đơn côi
Bóng câu qua cửa ngậm ngùi tiếc xuân.
Hạ vàng nắng đổ đầy sân
Thu chừng lá úa nghe đông lạnh về
Bốn mùa gối chiếc sầu lê
Chút tình đến thác lời thề khắc ghi
....HTNX....
KHẮC GHI TRONG LÒNG
Tuổi em mười tám xuân thì
Mẹ ba ép gả em đi theo người
Gia đình bè bạn mừng vui
Còn em tủi phận bùi ngùi giọt châu
Thôi rồi tan vỡ mộng đầu
Anh đây, em đó lệ sầu chia phôi
Than thân trách cả ông Trời
Sao ông đành đoạn rẽ đôi Tấn-Tần ?
Tạo ra cái ngọn sông Ngân
Khiến cho Ngưu Chức số phần đớn đau
Nhìn nhau nhưng biết làm sao
Cho thôi cách trở cho sầu lặng êm
Mưa rơi gió tạt qua thềm
Đêm thâu quạnh quẻ càng thêm nhớ chàng
Đôi ta tình dẫu dở dang
Nhưng lời thệ ước em mang nặng lòng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment