Trăm năm một kiếp phù sinh
Đôi đàng
bên hiếu
bên tình
Chàng ơi!
Mai đây thân gửi xứ người
Đắng cay thiếp chịu, đổi dời thiếp cam
Xuống thuyền từ buổi sang ngang
Cầm như gãy gánh giữa đàng đấy thôi
Tấm thân bèo dạt, hoa trôi
Dẫu rằng có nhớ
đành thôi
Muộn màng
Ôi kim lang! Hởi kim lang !(*)
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây
.... LHT.....
TIỄN EM
Những mong ta được sum vầy
Đâu ngờ vấp phải đắng cay muộn phiền
Đôi mình không nợ có duyên
Thì đành chia cách lụy phiền mà chi !
Từ ngày em bước ra đi
Vui câu xuất giá vu quy theo người
Khiến tôi đau khổ chơi vơi
Riêng em thật sự đổi đời từ đây
Sang giàu ắc hẳn trong tay
Chớ nên lưu luyến những ngày bên nhau
Duyên ta chưa thắm trầu cau
Bởi nơi Cha mẹ chớ nào phải 3m
Nhớ chi giây phút êm đềm
Mang trong tâm khảm khiến em đau lòng
Nay thì Sáo đã sang sông
Muộn màng bởi Sáo sổ lồng bay cao
Tiễn em tôi vẫy tay chào
Chúc em hạnh phúc quyền cao lộc đầy
......Lehong........
No comments:
Post a Comment