Quạnh quẽ phòng văn rực ánh vàng
Cùng mai ta lặng đón xuân sang
Chơi vơi dáng uốn nâng nghìn đóa
Chuyếnh choáng men say thảo mấy hàng
Hương sắc tân niên vừa chất ngất
Ý sầu cố lý đã mênh mang
Ngoài hiên rủ bóng hoàng hôn lạnh
Bước gió hay chân khách muộn màng
....ĐOÀN CHINH NAM....
XUÂN CÕI LẶNG
Ở đây Tết đến vắng mai vàng
Giá lạnh đêm ngày nắng biếng sang
Tuyết phủ mù trời giăng lớp lớp
Mưa dầm sũng đất nối hàng hàng
Hương xưa cảnh cũ tình hằng giữ
Nỗi quạnh nơi này nghiệp trót mang
Từ lúc giam mình nơi cõi lặng
Xuân đi Xuân lại đã không màng
...VƯƠNG HỒNG-NGỌC....
MỘT GÓC XUÂN
Gió xuân hiu hắt rụng hoa vàng
Vừa mới hôm nào đón tết sang
Câu đối nghinh tân còn đậm nét
Vần thơ tống cựu chửa lơi hàng
Mộng như tuyết trắng ngày đông chí.
Thực tựa sương mù thủa hỗn mang
Năm tháng chất chồng lên tuổi tóc
Cõi riêng tình lặng vẫn mơ màng
....ĐOÀN NGỌC KIỀU NGA....
CHỢ XUÂN
Thấp thoáng ngoài sân cánh bướm vàng
Bông Mai nở rộ đón Xuân sang
Phố hoa đắc khách đành chen lấn
Thương xá người đông phải sắp hàng
Tranh bán nhà buôn hàng chất đống
Biếng mua dân chúng túi buồn mang
Bạn ơi thức sớm mừng Xuân mới
Chúc thọ Bà ông kẻo muộn màng
.......Lehong.......
No comments:
Post a Comment