Chiều nghiêng rũ bóng bên thềm
Vần thơ người viết nhung êm lụa là
Đường tình chừ đã quá xa
Nhưng trong tâm tưởng vẫn tha thiết tình
Thuở nao như bóng với hình .
Ngất ngây hạnh phúc , chúng mình có nhau
Bốn mùa hoa ngát xanh màu
Dệt bài thơ mộng - chữ , câu đẫm tình
Bỗng đâu giông tố rập rình
Vườn mơ , mây xám thình lình kéo sang
Tình chia trăm lối dặm ngàn
Yêu thương rồi cũng võ vàng đắng cay
Anh đi về phía trời mây
Chiều Thu tiễn biệt - heo may xé lòng
Hỡi người , có biết hay không ?
Vườn yêu em đợi , hoa lòng xác xơ
Buồn mong hờn giận vu vơ
Thơ yêu anh viết bên bờ Đại Dương
Vẫn là trăm nhớ ngàn thương
Lấp đầy nỗi nhớ - dòng thương nối bờ .
.......SƯƠNG SƯƠNG......
EM CÒN CHỜ ANH
Thương người chung thuỷ đợi chờ
Còn ai sao lại hững hờ tình em ?
Từng đêm rồi lại hằng đêm
Có người con gái bên thềm chờ trông !
Tình yêu đang độ mặn nồng
Trách người sao lại bưởi bòng gió hoa
Tạo chi sóng gió phong ba
Cho con thuyền mộng la đà chao nghiêng
Lòng em nhuộm bấy ưu phiền
Sao anh đành để tơ duyên rã rời
Trách ai đây hỡi ông Trời ?
Gây bao cay đắng cho đời nữ nhi !
Nhớ ngày em tiễn anh đi
Chiều thu bàng bạc từ ly não lòng
Em đưa con Sáo sang sông
Sáo ra khỏi lòng cất cánh bay cao
Nhưng lòng em vẫn ước ao
Một ngày Sáo đậu bên rào dậu xưa
Thương anh nói mấy cho vừa
Em còn chờ đợi vẫn chưa lấy chồng
.......LEHONG.......
No comments:
Post a Comment