Tuesday, April 27, 2010

Vô Đề

Ta lại vô tình đi về nơi ấy !
Những buổi chiều tay đã ấm vòng tay !
Phố đã xa, rêu phủ xanh gầy.
Quán nữa khuya buồn lất lây tiếng hát.

Tôi xa em, mùa đông mây bàng bạc,
Trôi xa mù và nỗi nhớ chơi vơi.
Dấu yêu xưa dường như đã phai phôi ?
Ta còn lại một chút hương nồng ấy.

Em xa xôi nỗi buồn như lắng lại !
Tận đáy hồn riêng đấy dáng hình em !

.......Lethanhphong.......

Những kỷ niệm êm đềm ngày xưa cũ
Tuy đã xa rêu phủ một lớp dầy
Chợt vô tình khi về lại nơi đây
Vẫn tha thiết nhớ bàn tay nồng ấm

Nhớ hôm xưa một chiều thu ảm đạm
Nửa khuya buồn bổng quán vắng vang lên
Giọng của ai âm hưởng thật êm đềm
Đưa hồn tôi lênh đênh và bàng bạc

Cánh hoa xưa giờ đây đà tan tác
Phận hồng nhan bởi duyên bạc tình phai
Nhưng tôi yêu dù hình dóc hao gầy
Em trong tôi vẫn chưa phai hình bóng

Trong lòng tôi còn tràn trề hi vọng
Một ngày mai với pháo đỏ rượu hồng
Cùng với em, đò một chuyến qua sông
Sẽ muôn kiếp là tình chồng nghĩa vợ

.......Lehong.......

No comments:

Post a Comment