Wednesday, April 28, 2010

NGU BỎ MẸ

Bỗng thấy tình yêu quyến rũ ta
Đàn bà ngọt miệng nhận không ra
Nàng chan chứa gợi đôi môi mộng
Kẻ thiết tha nhìn một đoá hoa

Đến lúc lòng ai đầy nỗi nhớ
Không ngờ nhỏ ấy chẳng buông tha
Si tình kẻ khác không thèm nói
Để kẻ ngu ngơ đợi chết cha

.......Cá Măn.......

MẶC TÌNH.....

Đàn bà chẳng khác một bông hoa
Xinh đep. dịu dàng khuyến dụ ta
Mê muội ta chạy theo tán tỉnh
Khôn ngoan mấy bả bám không tha
Buổi đầu khổ nhọc hòng theo đuổi
Đến cuối van nài khó bỏ ra
Thôi chịu đành con đàn cháu đống
Mặc tình chúng gọi Nội hay Cha

........Lehong.......

No comments:

Post a Comment