Friday, April 23, 2010
HOÀI MONG
Còn gì đâu nữa người ơi
Trăm năm mộng vỡ....tình rơi não nề
Đường chiều hoang lạnh tái tê
Bơ vơ trên nẻo bước về cô đơn
Gió đông lạnh buốt tâm hồn
Sầu giăng đưa lối, giọt buồn theo nhau
Nghe lòng mình xót xa đau
Quắt quay nỗi nhớ, nát nhầu tim côi
Hoa khô sầu héo nữa vời
Hàng cây chết lặng giữa trời đau thương
Ưu tư thao thức canh trường
Mắt hoài ngóng đợi người thương trở về
.......Khang Nhii........
CHỜ TRÔNG
Anh giờ cách biệt sơn khê
Rừng sâu, núi thẩm chưa về cùng em
Nhớ em nên dạ buồn thêm
Biết em đơn lẻ bên rèm chờ mong
Em nay nơi chốn cô phòng
Lạnh lùng gối chiếc, đông phong lại về
Lòng càng chạnh nỗi tái tê
Anh đi lâu quá chưa về ghé thăm !
Đêm đêm em vẫn âm thầm
Thương anh nhỏ lệ gối chăn ướt nhòa
Vì anh nên một đời hoa
Héo khô, cằn cỗi nên đà kém xinh
Nhìn người càng tủi phận mình
Cũng thời con gái đường tình chẳng may
Tình riêng trao gởi về ai
Dù xa vạn lý em hoài chờ trông !
.......Lehong.......
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment