Ta theo bóng xế ngã chiều .
Nắng liêu xiêu dáng hắt hiu vai gầy.
Tóc râu xưa nhuộm màu mây
Lưng còng cỏng nặng một ngày trần gian.
Ta về theo gió lang thang.
Lâu đài tình ái đã hoang phế rồi.
Lòng ta giữ chút bồi hồi.
Đồi xưa trăng rụng ta ngồi chờ em !
Tình trôi một thuở êm đềm.
Ta trôi một thuở qua thềm nhân gian.
Dẫu rằng có chút muộn màng !
Tình nghiêng xế bóng trăng vàng bỏ đi.
Ta trôi hai ngã chia ly...
Mai sau còn có chút gì nhớ-quên !?
......Vũ Hoàng......
Còn nhớ hay quên ?
Trời cao đất rộng mông mênh
Chia ly đôi ngã nhớ quên lối về ?
Nhớ xưa dưới ánh trăng thề
Bên lầu hoang phế đê mê cuộc tình !
Hôm nay chỉ có riêng mình
Nhìn trăng chếch bóng nhớ tình ngày xưa
Năm nào tình bén, duyên ưa
Em chưa mười sáu anh vừa hai mươi
Cùng nhau ươm mộng xây đời
Dư âm ngày cũ bồi hồi xuyến xao
Em ngồi thổi khúc tiêu sầu
Âm thanh trầm bổng anh nao núng lòng
Nhưng rồi em đã sang sông
Như chim sổ lồng như cá cắn câu
Hởi em, em ở nơi đâu
Để anh ngày nhờ, đêm sầu chờ em ?
Vai gầy tóc bạc nhiều thêm
Biết em còn nhớ hay quên bạn tình ?
......Lehong......
No comments:
Post a Comment