Sunday, April 25, 2010

Thể thơ Thủ nhất thanh

Nhớ

Nhớ quá người đi chẳng trở về
Nhớ con đường nhỏ ở làng quê
Nhớ khi lội đất chân trơn trợt
Nhớ lúc trầm bùn mình thấy ghê
Nhớ nhỏ chăn trâu ngồi thổi sáo
Nhớ đàn cò trắng đậu bờ đê
Nhớ cô gái nhỏ cười duyên dáng
Nhớ mãi ngày ta ước hẹn thề

........Lehong........

Quên ( Thể thơ Thủ nhất Thanh )

Quên sao những kỷ niệm nên thơ ?
Quên thói phong lưu với bạc cờ
Quên lũ bạn bè chơi trác táng
Quên tình trai gái sống thờ ơ
Quên tình nhân thế đầy gian trá
Quên cả con người lắm bợn nhơ
Quên những tháng ngày đời khổ cực
Quên luôn cái lối sống nằm chờ

Em ơi hảy nhớ đừng quên
Nhớ lời nguyện ước phỉ nguyền tóc tơ
Quên ngày đói khổ bơ vơ
Nhớ anh, quên kẻ chực chờ đuổi đeo

.........Lehong..........

Ông.. ( Thể thơ Thủ nhất thanh )

Ông chửi thằng nào nó chửi ông
Ông chê loại chối gốc tiên rồng
Ông căm bạc bịp lừa thiên hạ
Ông mắng râu xanh hiếp má hồng
Ông nhớ mùi hương trên mái tóc
Ông mê cái lạnh của đêm đông
Ông đa sở thích, nhưng chung lại
Ông thích gái xinh với rượu nồng !

.....(12hdem).....



Bà ơi nên giữ phận đàn bà
Bà dữ nhưng đừng có chửi cha
Bà giận tôi say _ Cho nhịn đói
Bà ghen vợ bé _ Chớ gào la
Bà đừng tức giận về thưa Mẹ
Bà chớ chơi khâm gọi Mã tà
Bà hứa tôi an tâm rồi nhé !
Bà chìu, tôi sẽ thưởng nhiều nha !

.........Lehong........

No comments:

Post a Comment