VÔ TÍCH SỰ
Tôi sống làm chi vậy hả trời…?
Tối ngày cứ tính chuyện ăn chơi
Sách không buồn đọc đời dâu bể
Lời chẳng thèm nghe kiếp đổi dời
Sáng tách trà xanh nghe lá đổ
Chiều ly rượu đỏ ngắm mưa rơi
Thật vô tích sự cho trần thế
Bám víu trăm năm chuyện nửa vời…!
.....DP.....
CHỚ KÊU TRỜI
Ông ta cao lắm chớ kêu trời
Thoải mái dương trần mặc sức chơi
Thuở bé mẹ con cùng một chổ
Lớn lên chồng vợ phải di dời
Dù nay chịu cảnh mồ hôi đổ
Hay lại cam đành lệ đổ rơi
Phải biết tùy thời và lượng sức
Chớ nên đặt mộng tưởng xa vời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment