CÒN MÃI CƠN MÊ !
Đã lỡ tình này trót nặng mang
Lòng nghe trĩu nặng với cung đàn
Ngập ngừng nỗi nhớ ùa về lại
Xao xuyến niềm yêu phủ ngập tràn
Nhìn áng mây chiều bay quạnh quẽ
Để bờ mi mọng ướt miên man
Thôi đành cũng mặc tim đưa lối
Cho mãi cơn đau lên ngút ngàn .
.....Tphạm.....
CHƯA THỂ TƯƠNG PHÙNG
Lòng nầy còn quá đổi hoang mang
Thương cảm người ta bởi tiếng đàn ?
Khi gặp lửa tình như thác chảy
Lúc yêu tựa nước lũ dâng tràn
Tôi nào một kẻ đầu khờ dại
Em chẳng con người óc khách man
Cuộc sống của em luôn sóng gió
Thân trai đời gió núi mây ngàn
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment