NỢ TRẦN THẾ
Uống cạn rượu đi cũng hết ngày
Ngủ vùi trong chén đắng men cay
Mây bay sương trắng rơi tràn khắp
Gió thổi lá vàng rụng đó đây
Nợ ấy sá gì luôn vướng mắc
Tình kia thôi mặc cứ cuồng quay
Số phần đã định nên đành vậy
Trần thế mấy ai chẳng dạn dày…?
.....dp.....
TÌNH KHÔNG TRỌN
Thương ai anh đợi đã bao ngày
Nhưng vị hương tình lại đắng cay
Nàng đã âm thầm vui xuất giá
Còn mình lặng lẽ khóc ngồi đây
Gặp tôi cúi mặt che nghiêng nón
Thấy tớ xoay mình trở bước quay
Ba mẹ ưng lòng em cãi ý
Quên ơn dưỡng dục quá cao dày
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment