TRĂM NĂM QUANH QUẨN
Quanh quẩn trăm năm có được gì
Ngoài trơ cành một gốc tình si
Lưng đồi giọt nắng vừa buông xuống
Góc núi vầng trăng đã bỏ đi
Lác đác lá rơi trên mái tóc
Lưa thưa sương đọng dưới vành mi
Thu qua hạ tới âm thầm quá
Nào thấy hoa đảo nở mấy khi…? .
....dp.....
KHINH, TRỌNG
Trong túi bạc tiền chẳng có gi
Con người bản chất lại ngu si
Em dâu chửi mắng ngồi im lặng
Thằng cháu hổn hào hổng chịu đi
Chỉ biết thở than rồi khóc lóc
Làm cho suối lệ thấm đôi mi
Bản thân yếu đuối còn nhu nhược
Vì thế thân nhân mới dễ khi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment