Vườn thu
Lá úa vườn thu lả tả rơi
Đường xưa hoang vắng chổ không người
Bềnh bồng bạt gió mây lờ lững
Thả nổi xuôi dòng nước cuốn trôi
Có phải hạ tàn vương vạn nẻo
Hay chờ xuân đến ước muôn lời?
Chỉ mơ một khoảng trời thanh thản
Đủ sống yên lành sớm nghỉ ngơi
Nguyễn Gia Linh
Á VÀNG RƠI
Chiều thu bàng bạc lá vàng rơi
Chợt bỗng lòng tôi nhớ tới người
Em đến tựa như làn gió cuốn
Nàng đi giống hệt áng mây trôi
Chưa lần bày tỏ dù câu nói
Chửa được cạn phân dẫu một lời
Ấp ủ trong tim bao nỗi nhớ
Thề rằng vạn kiếp chẳng hề vơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment