Friday, September 21, 2012
TỰ TRÁCH
--------------------------------------------------------------------------------
TỰ TRÁCH
Nhấp giọt cay vào, thấy đắng môi
Đường đời chua chát, tận hồn tôi
Điêu ngoa thiên hạ, như sông lặng
Giả dối nhân gian, tựa biển trôi?
Ngoài mặt tưởng rằng nên đậu hạt
Trong lòng chẳng nghĩ phải ươm phôi
Thế nhưng tất cả đành ôm hận
Than trách tình riêng, cũng lỡ rồi
tonnuthihanh
CHỢT BUỒN
(Họa loạn vận)
Thương nhau cho lắm cũng xa rồi
Tình đã theo dòng nước cuốn trôi
Chuyện cũ hôm nào chìm ký ức
Lời xưa ngày ấy đã phai phôi
Vì yêu vẫn nhớ hoài về bậu
Bởi hận không còn nghĩ đến tôi
Thức trắng đêm nầy không ngủ được
Chợt buồn giọt lệ mặn bờ môi
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment