LÁ VÀNG RƠI
Mùa thu thấy rõ những gì rơi
Lá úa trời mơ nhớ một người
Tâm sự khơi đi theo gió cuốn
Nỗi niềm mang lại dựa dòng trôi
Bao lần chứng tỏ bằng đôi mắt
Mấy lúc phơi bày với cạn lời
Yên ổn nhiều năm quanh phố vắng
Nên lòng thanh thản chuyện đầy vơi
Nguyễn Gia Linh
TÌNH BẠN
Nhìn chiếc lá vàng theo gió rơi
Lòng tôi bỗng chợt thấy thương người
Quê xa phải sống đời phiêu bạt
Xứ lạ đang vào kiếp nổi trôi
Nắm chặt tay anh lòng nức nỡ
Yêu thương chẳng thốt được nên lời
Thời gian vạn vật còn thay đổi
Tình cảm đôi mình khó thể vơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment