Bóng Thu Sầu
Đêm buồn tháng bảy lạnh hồn quanh
Lại nhớ ai kia giấc chẳng thành
Lặng ngó màn sương buông phủ lối
Thầm trông con nhện khẽ giăng mành
Vầng trăng vẫn đó soi từng tối
Ngọn gió còn đây thổi suốt canh
Mà bóng thu về hoang quạnh quá
Khiến sầu trĩu nặng kiếp mong manh.
LPT
MỎNG MANH
Cũng bởi yêu người mãi quẩn quanh
Tình đầu phai nhạt mộng không thành
Lòng anh nguyện sẽ như đinh đóng
Lời bậu khác chi sợi chỉ mành
Nhận được thiệp hồng em xuất giá
Tôi về thao thức suốt tàn canh
Chợt buồn khi biết người gian dối
Tủi phận duyên mình quá mỏng manh
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment