NGHIỆP THƠ
Đeo đẳng vào rồi khó thể thôi
Chẳng cần kẻ thúc với người vời
Đêm đêm thao thức tìm con chữ
Sáng sáng ngẩn ngơ ngắm đất trời
Gieo được vần hay lòng phấn chấn
Tìm ra ý thực dạ đầy vơi
Thơ như nghiệp chướng quàng vào cổ
Đâu dễ gở ra khỏi cuộc đời *
2-9-2012
.....Hồ Văn Thiện.....
NỖI BUỒN
Theo đuổi nghiệp văn suốt một đời
Nhưng rồi nó vẫn thế mà thôi
Ta thì chữ nghĩa y như hạch
Trong lúc ý từ họ tuyệt vời
Thiên hạ huyên thiên bàn thế sự
Còn tôi mơ mộng chuyện trên trời
Ước ao chi nữa danh thi sĩ
Buồn tủi phận mình dạ khó vơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment