Friday, May 7, 2010

TỰ CẢM

Lắng buồn vào cốc nước trong
Để em tinh lọc từng dòng nhục vinh.

Quệt ngang khóe mắt chữ tình
Trãi bao năm tháng in hình chân chim.
Và khô đi một trái tim
Dẫu thình thịch đập mà ghim dấu sầu.
Dòng lục bát chẻ từng câu
Gấp từng kỷ niệm mà xâu chuổi lòng.

Đặt dấu chấm.
Thế là xong!
Một đời lận đận,long đong cũng đời!

.....Moonqt.....

Trót sinh làm kiếp con người
Vui, buồn,vinh, nhục đầy vơi chất chồng
Đôi khi tự hỏi lại lòng
Phải chăng do phận má hồng truân chuyên ?

Cuộc đời lắm nỗi ưu phiền
Ông Tơ lộn mối, chữ duyên bẽ bàng
Người xưa bội bạc, sang ngang
Tim em vụn vỡ, đá vàng nhạt phai !

Quyết tâm xây lại tương lai
Mong là sẽ có một ngày đẹp tươi
Môi em lại thắm nụ cười
Hoa hống sắc thắm, niềm vui thuở nào

Nay lòng chợt thấy núng nao
Khi em trở lại ưu sầu như xưa
Dòng thơ lục bát đong đưa
Tủi cho duyên số lại vừa đắng cay :

"Còn đây một trái tim gầy
Máu như khô cạn, ai ghi dấu sầu ?
Tim em vẫn đập mà đau
Quệt ngang khóe mắt lệ sầu rụng rơi"

Từ đây đến cuối đoạn đời
Góp gom kỷ niệm, những lời dối gian
Trách trời hay tự oán than
Số mình lận đận, gian nan một đời !

.....Lehong......

No comments:

Post a Comment