Friday, May 14, 2010

TIẾNG CUỐC ĐÊM HÈ



Bằng lăng rụng tím chiều hè
Phượng xanh bén lửa lập loè ngoài song
Từ ngày em đi lấy chồng
Bình men vắng búp sen hồng toả hương

Sen đầm cũng nhạt màu thương
Cọng lìa khỏi ngó còn vương dây lòng
Sao em nở vội lấy chồng
Để thuyền nghiêng mạn tròng trành đơn trôi

Ao làng lạnh ánh trăng soi
Lập lềnh bóng súng, cánh dơi phật phù
Hẹn nhau cúc mới sang thu
Đào đông hé nụ sương mù đã giăng

Trách ai nghiêng nón dùng dằng
Để cơn gió lật buồm căng đứt lèo
Trời trong veo, nước trong veo
Tỉnh ra thuyền đã trôi vèo sang ngang

Em đi tìm chốn giàu sang
Đồng làng lúa đã chín vàng trĩu bông
Cánh diều lơ lững tầng không
Đêm đêm khắc khoải nghẹn lòng cuốc kêu

.......Hồ văn Thiên.......

CẢM TÁC THƠ TIẾNG CUỐC ĐÊM HÈ
(của bác Hồ văn Thiện)

Đêm nầy bến vắng cô liêu
Buồn nghe quốc gọi tiếng kêu não lòng
Trách ai sao vội lấy chồng
Bỏ anh ở lại lạnh lùng đơn côi !

Trách ai, ai đã phụ tôi
Ham mê phú quí đoạn rời tơ duyên
Để tôi như một con thuyền
Phong ba bão tố, ưu phiền riêng lo

Nhanh chân em bước xuống đò
Đò to vững chắc khỏi lo bị chìm
Giờ đây sóng gió lặng im
Em vui trên đống bạc tiền ngút cao

Em đâu còn nhớ hôm nao
Chung lời cầu nguyện trăng sao chứng lời
Trên cao có cả Phật trời
Thệ lòng chung thuỷ chẳng lời dối gian

Hẹn khi Đông rũ, Xuân sang
Khi đến mùa gặt lúa vàng đầy bông
Em vui duyên phận má hồng
Cùng tôi nên nghĩa vợ chồng trăm năm

Ngoài đường tím rụng bằng lăng
Sân trường lả tả phương hồng bay bay
Không ngờ em dạ đổi thay
Tôi sầu gối chiếc em say tình nồng

........lEHONG.......

No comments:

Post a Comment