Gió lùa khe khẽ ngọn thông reo Ta lạc vườn khuya hóng nguyệt trèo Nọ sắn âm thầm cài rễ mọc Kia tầm lặng lẽ rủ nhành treo Ong chao bóng quế xôn xao lá Cá quẫy hình trăng tung tóe bèo Ừ nhỉ..! Mai về trên lối cũ Có còn giấy trải đợi vần gieo?
......Hzz......
Phận tôi nghèo
Muốn hái nhưng tôi chẳng thể trèo Phong lan xinh đẹp lững lờ treo Mấy chàng để mắt nhìn chăm chú Nít nhỏ khoái lòng thấy vội reo Phong lan dành riêng người quí phái Bông Nhài mới xứng kẻ dâu bèo Thế gian tiền bạc là trên hết Sao nỡ chữ tình đem rắc gieo
No comments:
Post a Comment