Một kẻ chờ ai đã quá lâu
Mà sao chẳng thấy dáng người đâu
Nhìn mây hờ hửng bao niềm nhớ
Ngắm ánh hoàng hôn vạn nỗi sầu
Một mảnh chia hai xa vạn lý
Dòng sông rẽ lối khắp năm châu
Long lanh giọt nước chao lòng gã
Dĩ vãng tràn về tự đáy sâu
......Cá Măn......
Năm năm cách biệt vắng xa lâu
Em hởi giờ nầy em ở đâu ?
Còn nhớ những ngày chung hạnh phúc
Tìm quên mấy lúc chịu riêng sầu ?
Năm canh thỏa mộng em cười khoái
Sáu khắc tàn mơ tôi đọng châu
Trong cảnh hoàng hôn trời giá lạnh
Thương em hình bóng cũ in sâu
......Lehong......
No comments:
Post a Comment