Thơ tím ngàn năm
màu tím ngàn sau lỡ mộng rồi
em về tà áo trắng chơi vơi
tóc thu ngày đó ru cùng gió
dáng hạ hôm nao lặng góc trời
hoa trôi man mác buông nghìn hướng
nước chảy dạt dào vọng xa xôi
ai đi hương mỏng tan thành khói
thơ mãi ngàn năm tím góc đời...
....honghoang....
Em ơi mộng đã vỡ tan rồi
Biết vậy sao lòng khó thể vơi
Trinh nữ lạc loài nơi cỏ dại
Lục bình trôi nổi tận chân trời
Tím màu chung thuỷ còn ở lại
Trắng áo bạc tình đã xa xôi
Chắc hẳn quên rồi lời thệ ước
Từ nay hai đứa chẳng chung đời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment