Tuesday, May 22, 2012
TIỄN BIÊT....
TIỄN BIÊT....
Tiễn biệt người đi một chiều Mưa
Thương em thân phận Thúy Kiều xưa
Mộng dệt ban đầu đành tan vỡ
Nghiệt ngã dòng đời đưa đẩy đưa...
Người bước sang ngang , người lỡ đò
Người ôm tình lạnh , người nằm co
Trời bắt vậy đành cam chịu vậy
Hoa chớ rũ buồn xơ xác xơ...
Quen nhau ngày ấy , một chiều Mưa
Sóng bước bao ngày , đưa đón đưa...
Mai này sánh bước bên người khác
Tim em hình bóng anh có thừa?
Rồi từng đêm đến , đến từng đêm...
Em có say nồng , giấc ngủ êm
Tình cũ phai dần theo năm tháng
Hay là nhung nhớ mỗi dầy thêm?
Vàng Thu trút lá buổi phân ly
Hờn trách nhau chi , trách được gì?
Lưng trời lẻ bóng vì sao xẹt
Thầm ước ... Giá người đừng vu qui...
......Thăng Long......
Thầm ước nhưng nàng vẫn ra đi
Để chàng mang nặng khối sầu bi
Lá vàng trải lối chiều tiễn biệt
Mưa Ngâu tầm tã xót thương vi....
Người vẫn hằng đêm nhắc đến em
Thao thức để lòng thương nhớ thêm
Có biết bây giờ nàng đang ngủ
Bên chồng trên mền ấm, nêm êm !
Vẫn hoài lưu luyến một chiều mưa
Tan trường không biết em về chưa ?
Cầm dù anh đứng ngoài cửa cổng
Chờ đợi em ra đúng lúc vừa....
Hai đứa chung dù bước trong mưa
Em nói bâng quơ tưởng là đùa
Mai nầy em lấy chồng xa xứ
Anh có vui lòng để tiễn đưa ?
Đâu ngờ ngày ấy đã đến rồi
Em chọn chồng giàu bỏ rơi tôi
Tôi khóc Vẫy tay chào lần cuối
Đến khi hình bóng khuất qua đồi
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment