THƯƠNG CA
mênh mông ai hát tím thu rồi
một thời vàng đá lửa đầy vơi
hương xưa mê khúc giăng tràn nhớ
mộng cũ thương ca dậy ngát trờì
vương cánh tình thơ ươm khát vọng
tựa bến bờ duyên ngóng xa xôi
tha thiết mang mang chân trời cũ
áo hương còn mãi nhạt phai đời ...
.....honghoang.....
EM ĐÃ RA ĐI
Kỷ vật còn đây người mất rồi
Lòng tôi lưu luyến mãi không nguôi
Lòng em trong sạch nguyền nơi Chúa
Dạ tớ thủy chung chứng đất trời
Ước vọng đôi mình nào ảo tưởng
Điều mong hai đứa chẳng xa xôi
Thế nhưng kết cuộc đau thương quá
Em đã ra đi vĩnh biệt đời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment