Thương em mòn mỏi tự bao giờ
Thương tháng năm dài với giấc mơ.
Thương nỗi người xa còn ghẻ lạnh,
Thương người nơi đó chịu ngu khờ.
Thương tình đắm đuối còn trông đợi,
Thương nghĩa mong manh vẫn phải chờ.
Thương trái trên cành thơ chín nẫu
Thương con nhện bé cứ giăng tơ!
...KIỀN ĐỨC -TRƯƠNG THẾ CÔNG...
NHỚ
Nhớ lắm người ơi lặng tự giờ
Nhớ hoài lúc tỉnh lẫn khi mơ
Nhớ chiều gặp gỡ sương pha lạnh
Nhớ sáng quen nhau mắt dại khờ
Nhớ dáng tươi hồng bao ngóng đợi
Nhớ thơ nồng thắm đượm mong chờ
Nhớ nhiều kỷ niệm mùa thương đó
Nhớ thuở tim lòng vướng sợi tơ
....HANSY....
YÊU
Yêu anh từ nhỏ đến bây giờ
Yêu lắm đêm nằm cũng thấy mơ
Yêu quá tâm không còn sáng suốt
Yêu cuồng trí có lúc ngu khờ
Yêu ghê vẫn cứ hoài mong đợi
Yêu thật nên đành phải ngóng chờ
Yêu đến khi nào anh chấp thuận
Yêu nhiều Nguyệt lão mới xe tơ
....LEHONG....
No comments:
Post a Comment