Ta chờ người đến tự bao lâu
Như nắng chiều phai phủ mái đầu
Như áo trắng ai bay trong gió
Như ngón tay buồn khõ nhịp đau
Mơ tựa lên vai chiếc bóng chàng
Đã nghe nồng ấm đến hoang mang
Mà nghe nặng quá không gian nhẹ
Để choáng váng trong nỗi ngỡ ngàng
....YEN OANH....
ĐỢI
Đợi em cũng đã tự bao lâu
Mà nghe thu chết lạnh ngõ sầu
Tâm tư trống vắng hồn đơn lẻ
Mây xám buồn giăng hạt mưa ngâu
Mơ bóng em về trên lối xưa
Đôi vai nho nhỏ tóc mây thưa
Áo bay theo gió tà mong mỏng
thương nói sao vừa dáng người xưa .
....TGV....
HẸN
Em hẹn anh chờ cũng khá lâu
Công viên ghế đá mắt trơ sầu
Bao lần thất hứa còn hờn dỗi
Có biết chăng là anh khổ đau !
Hiện tại giờ nầy em ở đâu ?
Có nghe trong gió tiếng tiêu sầu
Trách hờn người ấy sao không đến
Hay bởi Mẹ ba đã cấm rào ?
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment