Tuesday, June 1, 2010
NỬA ĐỜI CÔ ĐƠN
Từ đêm bóng ảo thực hư
Gió mưa phủ lấp mây mù đời giăng
Từ anh dệt mộng cùng trăng
Bỏ tình trôi nổi trầm thăng giữa đời.
Ngỡ ngàng trong tiếng khóc cười
Nén đau thương lại... ơi người dối gian
Giả vờ xem nhẹ trái ngang
Thật ra lòng đắng muôn vàn nỗi đau.
Biết tìm người ở nơi đâu?
Hành trang ôm trọn gói sầu vương mang.
Tơ lòng trăm mối ngổn ngang
Đường tình lỡ mộng dở dang xuân thì.
Giọt buồn đọng ướt bờ mi
bờ môi khô lạnh từ khi vắng người
Trăm năm duyên mộng vỡ rồi
Đành thôi chấp nhận nữa đời cô đơn./.
.......KhangNhii.......
Phận má hồng
Cảm tác thơ Khang Nhii
Lòng em bao nỗi chán chường
Bởi tình ngày cũ vấn vương trọn đời
Những đêm gối chiếc đơn côi
Giận anh nhưng nhớ những lời gió trăng
Bao lời người đã dối gian
Em nghe mà chợt bàng hoàng tâm tư
Lời anh nhẹ như tiếng ru
Em yên vào mộng cho dù bão dông
Nay ai sớm đỗi thay lòng
Xe hoa, pháo cưới, rượu hồng vỡ tan
Vì anh gây cảnh trái ngang
Khiến em rơi lụy, võ vàng thân hoa ?
Chạnh lòng vì nỗi xót xa
Yêu anh như thể tựa là thương thân
Sớm hôm chăm sóc ân cần
Thế mà anh lại phụ phàng tình em !
Đêm nay ngồi đón trăng lên
Mình em cô lẻ bên thềm chờ mong
Đã không duyên nợ vợ chồng
Chắc do mang phận má hồng truân chuyên
........Lehong.........
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment