Sunday, June 20, 2010
KHI XƯA
Khi xưa trót lỡ yêu anh
Giờ đây thì đã tan thành khói mây
Xưa yêu người thật đắm say
Bây chừ nhận lấy lệ cay ðắng lòng
Khi xưa tôi vẫn hoài mong
Cùng ai sánh bước hương nồng trao duyên
Nào ngờ phận nhỏ truân chuyên
Mộng tình đã lỡ thuyền quyên đợi chờ
Khi xưa bé nhỏ dại khờ
Yêu người nào biết chữ ngờ trong tôi
Bây chừ mình chỉ đơn côi
Người ta có cặp có đôi hết rồi
Cũng đành số phận mà thôi
Vì yêu sai lỡ nên đời hẫm hiu
Buồn vương theo áng mây chiều
Một mình đơn lạnh cô liêu lối về.
Người ta quên chữ hẹn thề
Nhớ thương chi nữa cho tê tái lòng
Từ nay khép chặt khuê phòng
Cài then xóa chữ tâm đồng ai trao./.
......KhangNhii......
Đừng thương, thôi nhớ
Cảm tác thơ Khang Nhii )
[size=3][color=green]Lúc xưa khi mới yêu nhau
Bao lời anh hứa mấy câu hẹn thề
Chữ tình em trót đam mê
Để nay đón nhận ê chề thương đau
Ngày nao mơ chuyện trầu cau
Tình anh tha thiết, duyên trao mặn nồng
Nhưng anh bẻ gãy chử đồng
Để cho em phải cô phòng quạnh hiu
Dại khờ tôi trót đã yêu
Nên khi vỡ mộng đời nhiều bể dâu
Anh như tăm cá bóng câu
Thoáng qua rồi để khổ sầu cho em
Đêm nay ngồi tựa bên thềm
Nhìn trăng tưởng nhớ lòng thêm não nề
Người ta đã có hôn thê
Còn em đơn lẻ tái tê tâm hồn
Thân tôi nay cảnh cô đơn
Hận người "khóa chăt khuê phòng từ đây"
Tình như gió thoảng mây bay
Đừng thương, thôi nhớ những ngày xa xưa
.......Lehong.......
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment