Xin cứ như là một đóa hồng
Co ro nở vội giữa mênh mông
Đài son hữu ý nhìn phương bắc
Lá biếc vô tình ngó hướng đông
Khoảnh khắc ấy chao nghiêng vũ trụ
Phù du này lạc lối hư không
Ai ôm quá khứ chênh vênh đó
Và cánh hoa xưa thả xuống sông…?
dp
ĐỖ VỀ SÔNG
Năm xưa anh tặng một cành hồng
Giữa lúc tâm hồn quá quạnh mông
Từ giã anh ra ngoài đất Bắc
Tạ từ em tiếp bước trời Đông
Quê hương từ bỏ bao yêu dấu
Xứ lạ chỉ còn lại số không
Ba mấy năm rồi thân viễn xứ
Tiền tài vật chất đỗ về sông
LEHONG
No comments:
Post a Comment