Saturday, May 12, 2018
VÀ RỒI CŨNG QUA...
VÀ RỒI CŨNG QUA...
Và rồi thương nhớ cũng qua
Khi lời thơ nhạt, thiết tha chẳng còn
Và rồi tình cũng héo mòn
Chơi vơi tìm chữ sắt son lụn tàn
Và rồi sầu kiếp đa đoan
Một lần yêu nhận ngỡ ngàng đớn đau
Em về nhốt mảnh tim sầu
Ẩn vào góc khuất nát nhàu tương tư!
NGỌC THANH
TAN VỠ CUỘC TÌNH
Ba năm nay đã thừa dư
Trong tâm tôi vẫn tương tư bóng nàng
Ngày em cất bước sang ngang
Lòng nầy như đã lụn tàn ước mơ
Còn chi mà đợi mà chờ
Khi người vội bước qua đò sang sông
Thế là em đã lấy chồng
Để tôi gối chiếc phòng không lạnh lùng
Ngày nào hứa hẹn thuỷ chung
Yêu nhau đến phút tận cúng nghe anh
Sao nay ai nỡ đoạn đành
Dây tơ đoạn cắt Yến-Oanh chia lìa
Quen chậu con cá lia thia
Người đi đi mãi chẳng về nữa đâu
Thương thay cho mối duyên đầu
Khiến cho tôi phải đau sầu trái ngang
Tang tình tích tịch tình tang
Tiếng đàn bi thảm đưa nàng về dinh
Từ nay duyên nợ đôi mình
Lỡ làng tan vỡ chữ tình từ đây
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment