Sunday, July 18, 2010
LÁ THU
Âm thầm một chiếc lá rơi
Chiều Thu màu úa lá rời cành khô
Cuộc đời là chốn hư vô
Trở về cát bụi mịt mờ thế gian
Dứt tình hết nghĩa tào khang
Bơ vơ như chiếc lá vàng cuối Thu
Vật vờ rơi giữa sương mù
Heo may lành lạnh gió ru lá vàng
Lá không chờ đợi đông sang
Chớm Thu lá đã vội vàng rụng rơi
Lá qua chưa hết vòng đời
Theo cơn gió lạ lá rơi xuống cầu
Dưới giòng nước chảy sông sâu
Lá rơi rụng xuống , biết đâu xuôi giòng !
Thương lá , cây trụi đứng mong
Nhìn lá nước cuốn mà lòng cây đau
Lá rơi ! lá sẽ về đâu?
Mùa Thu vàng lá bạc đầu tương tư
Cuối trời mây trắng hình như
Xót xa cho lá vào Thu úa màu
........Sưong Sương.......
Cõi đời là chốn thương đau
Lá xanh tươi tốt đổi màu vàng khô
Hôm nay ai đó hững hờ
Còn ngày hôm trước mong chờ, đợi trông
Từ người cất bước sang sông
Kể như chim Sáo sổ lồng bay cao
Bao nhiêu ân ái ngọt ngào
Như cơn gió thoảng rơi vào hư vô
Con thuyền đã tách xa bờ
Khiến người đưa tiễn ngẩn ngơ đứng nhìn
Bến xưa đứng lặng một mình
Mà lòng vơ vẩn chuyện tình ngày qua
Ngày xưa ngắm ánh trăng tà
Lời anh nồng ấm thiết tha trao lời
"Anh yêu duy nhất em thôi
Thủy chung trọn giữ muôn đời không phai"
Ngờ đâu lại có một ngày
Manh tâm vong phụ, anh thay đổi lòng
Cuối thu trời chuyển sang đông
Hồn đang ấm áp bỗng lòng tái tê
........Lehong........
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment