Sunday, July 18, 2010

LÁ THU



Âm thầm một chiếc lá rơi
Chiều Thu màu úa lá rời cành khô
Cuộc đời là chốn hư vô
Trở về cát bụi mịt mờ thế gian

Dứt tình hết nghĩa tào khang
Bơ vơ như chiếc lá vàng cuối Thu
Vật vờ rơi giữa sương mù
Heo may lành lạnh gió ru lá vàng

Lá không chờ đợi đông sang
Chớm Thu lá đã vội vàng rụng rơi
Lá qua chưa hết vòng đời
Theo cơn gió lạ lá rơi xuống cầu

Dưới giòng nước chảy sông sâu
Lá rơi rụng xuống , biết đâu xuôi giòng !
Thương lá , cây trụi đứng mong
Nhìn lá nước cuốn mà lòng cây đau

Lá rơi ! lá sẽ về đâu?
Mùa Thu vàng lá bạc đầu tương tư
Cuối trời mây trắng hình như
Xót xa cho lá vào Thu úa màu

........Sưong Sương.......

Cõi đời là chốn thương đau
Lá xanh tươi tốt đổi màu vàng khô
Hôm nay ai đó hững hờ
Còn ngày hôm trước mong chờ, đợi trông

Từ người cất bước sang sông
Kể như chim Sáo sổ lồng bay cao
Bao nhiêu ân ái ngọt ngào
Như cơn gió thoảng rơi vào hư vô

Con thuyền đã tách xa bờ
Khiến người đưa tiễn ngẩn ngơ đứng nhìn
Bến xưa đứng lặng một mình
Mà lòng vơ vẩn chuyện tình ngày qua

Ngày xưa ngắm ánh trăng tà
Lời anh nồng ấm thiết tha trao lời
"Anh yêu duy nhất em thôi
Thủy chung trọn giữ muôn đời không phai"

Ngờ đâu lại có một ngày
Manh tâm vong phụ, anh thay đổi lòng
Cuối thu trời chuyển sang đông
Hồn đang ấm áp bỗng lòng tái tê

........Lehong........

NGÀY ẤY XA RỒI



Dòng sông bên lở bên bồi
Lục bình theo nước cuốn trôi bềnh bồng
Giờ em đã bước theo chồng
Yêu thương ngày cũ viễn vong xa vời

Chiều về bên giậu mồng tơi
Gió đùa , chiếc lá bỗng rơi vội vàng
Đã qua mùa hạ nồng nàn
Thu về gợi nhớ lá vàng nhẹ bay

Xa rồi cái thuở đắm say
Bơ vơ ngày tháng héo gầy dáng ai
Bàn tay chờ một bàn tay
Ngắm nhìn trời đất mây bay lững lờ

Còn đâu cái thuở ban sơ
Buồn dâng tím ngắt câu thơ lạc vần .

.......Sương Sương........

Xa rồi cái thuở yêu đương
Nhìn em mà thấy tâm hồn ngẩn ngơ
Anh về dệt vội tình thơ
Nhưng em chẳng đọc hững hờ ngó qua

Vì tình anh quá thiết tha
Nên nhà hai đứa tuy xa lại gần
Trải qua mấy bận thu sang
Tình đang nồng thắm ngỡ ngàng chia phôi

Thiệp hồng em đã thay lời
Báo tin em sẽ ngày mai theo chồng
Thế là con Sáo sang sông
Nhìn theo kiệu cưới mà lòng tôi đau

Tìm đâu giây phút ban đầu
Nhìn đời chỉ thấy thương đau ngút ngàn

.........Lehong........

Saturday, July 10, 2010

CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU



Em trót tặng anh bài thơ tình
Chẳng cần bút mực, chẳng dùng mail
Chỉ bằng tin nhắn trong đêm vắng
Qủa tim rộn nhịp gởi kèm theo.

-Anh chớ xem qua xóa cái vèo
Mà tim đau đớn từng thớ cơ
Tình em gói trọn trong thơ ấy
Tin gởi đi rồi nghĩ vẩn vơ.

-Anh sẽ vui mừng hay làm ngơ?
-Thơ thơ thẩn thẩn cái cô này
Thơ tình lãng mạng bay bướm thế!
Ngâm nga anh đọc suốt cả ngày.

Ngẫu hứng em càng viết càng hay
Đều đều anh có đọc mỗi ngày
Anh thành độc giả nghiền em nhất
Và em-triệu phú-tình đầy tay.

........MOON........

EM LÀ CHỦ NỢ
(Cảm tác thơ Moon)

Tình tôi trót đã đắm say
Vì em liên tục mấy ngày nhắn tin
Anh đây nào nỡ lặng thinh
Bởi em gởi gắm chữ tình trong thơ

Nên anh chẳng thể hững hờ
Đọc xong "SAVE' lại phòng hờ mất đi
Thơ em lời lẽ lâm ly
Hồn anh bấn loạn nghĩ suy bao điều

Thật tâm em dạ đã yêu
Hay lòng chất chứa bao điều dối gian ?
Thương yêu rồi lại vội vàng
Để tôi nhung nhớ võ vàng tâm tư ?

Em ơi hãy gật đầu "ừ"
Chớ đừng thay dạ chối từ tình anh !
Tin em nhắn, ngày càng nhanh
Bao lời tha thiết anh đành ghiền thôi

Em là triệu phú giàu thơ
Cũng là chủ nợ kẻ khờ vì yêu

.......Lehong.......

Friday, July 9, 2010

CA DAO NƯỚC MẮT CON TRAI



Làm sao hiểu được đàn bà !
Khi ta chỉ biết ta là đàn ông.
Sợi tình rối tựa bòng bông
Bên đời còn một gã ngông dại khờ.

Trái tim khờ khạo ngu ngơ.
Dầm mưa, dãi nắng đứng chờ người dưng ...
Người ơi ! chẳng đặng thì đừng.
Môi cười,mắt luyến lưng chừng khổ tôi.

Tôi đem tặng hết cuộc đời.
Chỉ mong đổi lấy nửa lời thương yêu !
Thà như nắng sớm mưa chiều.
Đừng vô tình để ít nhiều nhớ mong

Hỏi người, người có biết không !
Nỗi đau tôi biết ,nỗi lòng tôi hay ?
Tặng người nước mắt con trai.
Tôi về nhớ thuở ăn mày tình yêu !

Bàn chân mỏi bước liêu xiêu.
Bờ vai trĩu nặng gánh điều tương tư.

.......Vũ Hoàng.......

PHẢI EM LÀ KIỀU ?

(Cảm tác thơ Vũ Hoàng)

Bao nhiêu nước mắt còn dư
Dành khóc cha mẹ bây chừ khóc em
Tội tôi thao thức từng đêm
Bởi lời dịu ngọt êm đềm đầu môi

Đưa duyên liếc mắt em cười
Cái môi mộng đỏ làm tôi thẩn thờ
Vì em tôi tập làm thơ
Bởi em tôi phải đứng chờ đêm khuya

Đón em trên lối đi về
Em buồn tôi lại ủ ê tâm hồn
Chỉ mong đổi được lời thương
Sao em ngỏanh mặt xem thường tình tôi ?

Tim tôi ai sẻ làm đôi
Giọt lệ ướt đẫm xuống đời con trai
Đau lòng em hỡi có hay ?
Bởi tôi vụng dại ăn mày tình yêu

Phải chăng em cốt là Kiều
Khiến cho Từ Hải tán tiêu cuộc đời ?

........Lehong........