Thursday, January 7, 2010

MỘT ĐIỀU KHÔNG THỂ

Anh mong ươc một điều không thể
Em sẽ về trong giấc tha hương
Xua hơi ấm tan vào cõi mộng
Cho vơi lạnh những ngày gió sương!

Biển đời đau khổ nào ai hay?
Quán trọ trần gian được mấy ngày?
Danh lợi còn đâu khi đã khuất
Mồ hoang thấm đẫm hạt sương khuya

..........Lãng tử 126.........

Khi người nằm xuống

Người đi, đi mãi chẳng thấy về
Phải chăng đang trong giấc ngủ mê
Tha hương đang sống đời nhung gấm
Nên nay Người đã quên câu thề ?

Anh vẫn mộng mơ thấy em về
Ta cùng sánh bước dưới chân đê
Hơi sương lành lạnh nhưng tình ấm
Hai mái đầu xanh được cận kề

Xứ người chẳng phải là quê hương
Hảy xem như quán trọ bên đường
Dừng chân trên bước chân phiêu lãng
Quê nhà vẫn ấp ũ tình thương

Tranh nghèo hai đứa cùng náu nương
Vui cùng con nhỏ với mảnh vườn
Siêng năng, cần mẩn cầu đủ sống
Dù mồ hôi đẩm trải gió sương

Danh lợi chỉ là của ngoài tay
Khi người nằm xuống : tay trắng tay
Tiếng thơm hảy còn được sống mãi
Giàu nghèo cũng chỉ mảnh thi hài

........Lehong..........

No comments:

Post a Comment